ข้ามเส้น

Tải xuống <ข้ามเส้น> miễn phí!

TẢI XUỐNG

บทที่ 168

โนอาห์

ผมจำไม่ได้ว่ากลับมาถึงบ้านได้อย่างไร ผมจำไม่ได้ว่านั่งรถกลับมายังไง หรือโซซัดโซเซผ่านประตูเข้ามา หรือแม้กระทั่งล้มตัวลงบนเตียงตอนไหน สิ่งที่ผมจำได้มีเพียงเสียงในหัว... เสียงแผ่วเบาอันแหลกสลายที่หลุดรอดออกมาจากตัวผมตอนที่เห็นพวกเขา ตอนที่ผมเห็น... เขาคนนั้น ตอนที่ทุกสิ่งที่ผมยึดเหนี่ยวไว...

Đăng nhập và tiếp tục đọc
Tiếp tục đọc trong ứng dụng
Khám phá những câu chuyện vô tận trong một nơi
Hành trình vào niềm hạnh phúc văn học không quảng cáo
Thoát khỏi nơi trú ẩn đọc sách cá nhân của bạn
Niềm vui đọc sách không thể sánh bằng đang chờ bạn